Nơi nguồn mạch không ngừng chảy

[Bài viết số 8 – “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢’𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲”] Tình cờ sau một bài viết về những gia đình gắn bó với Trường Đại học Thủy lợi được chia sẻ trên fanpage Nhà trường, chúng tôi bắt gặp một bình luận kèm theo bức ảnh giản dị: một gia đình quây quần trong ngày hội 65 năm thành lập Trường. Dưới bức ảnh là dòng chữ viết tay mộc mạc: “Cả nhà là Thủy lợi gồm các thành viên…”. Chỉ một câu ngắn ngủi, nhưng gợi lên cả một dòng chảy dài, lặng lẽ mà bền bỉ.

Nơi nguồn mạch không ngừng chảy

……Và cũng từ tấm ảnh ấy, một câu chuyện nhiều lớp lang được mở ra.

Sau cuộc gọi kết nối, đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm ấm của bác Đặng Quang Văn, sinh năm 1945 – cựu sinh viên lớp 8C2, ngành Thủy công, Khoa Công trình, Trường Đại học Thủy lợi. Bác tốt nghiệp năm 1971, hệ đại học chính quy. Trong lời kể chân thành của bác, ký ức về những năm tháng sinh viên lại hiện về, sống động như thể chỉ mới hôm qua – đó là nơi khơi nguồn cho tình yêu nghề, cho những lựa chọn sau này không chỉ của bác, mà của cả đại gia đình.

Không chỉ dừng lại ở thế hệ đầu tiên, tình yêu Thủy lợi ấy đã tiếp tục chảy qua các thế hệ sau. Con gái bác – chị Đặng Phương Lâm, sinh năm 1978, học lớp 38C1 cùng ngành, cùng khoa, tốt nghiệp năm 2001 và hoàn thành bằng Thạc sĩ năm 2014. Con rể bác – anh Nguyễn Xuân Vinh, sinh năm 1976, lớp 36C2, tốt nghiệp năm 1999, lấy bằng Thạc sĩ Thủy lợi năm 2005. Cả hai đều là Đảng viên, từng công tác tại Viện Khoa học Thủy lợi – nơi quy tụ những nhà khoa học đầu ngành trong lĩnh vực tài nguyên nước.

Nơi nguồn mạch không ngừng chảy

Tiếp nối truyền thống ấy, cháu ngoại – Nguyễn Đăng Quang, sinh năm 2003, hiện là sinh viên khóa 63, ngành Kỹ thuật xây dựng công trình Giao thông – Khoa Công trình, Trường Đại học Thủy lợi. Em từng là thủ khoa đầu vào của ngành, là niềm tự hào của ông bà, bố mẹ, và cũng là minh chứng rõ nét cho một truyền thống không phai nhạt theo thời gian.

Thế nhưng, sau những thành tựu lặng lẽ ấy lại là một khoảng lặng khiến bất cứ ai cũng phải chững lại. Trong thời gian công tác tại một dự án quốc tế, anh Vinh – người con rể từng được bạn bè, đồng nghiệp, thầy cô quý mến – không may gặp biến cố sức khỏe nghiêm trọng, ảnh hưởng lâu dài đến công việc và sinh hoạt. Nhưng thật cảm phục, dù thể trạng bị giới hạn, anh vẫn không buông xuôi. Với sự hỗ trợ của công nghệ và lòng quyết tâm, anh tiếp tục giảng bài, kèm cặp các con học tập tại nhà. Trong từng bài giảng giản dị, trong từng buổi tối lặng lẽ dạy con bằng trí nhớ và tình thương, người cha – người kỹ sư Thủy lợi ấy vẫn giữ nguyên vẹn tinh thần của nghề: kiên cường, trách nhiệm và tận tụy đến cùng.

Nơi nguồn mạch không ngừng chảy

Cảm động hơn nữa, anh không hề đơn độc. Những người từng gắn bó với anh trong thời sinh viên, những người từng là giảng viên, đồng nghiệp, và thầy dạy của con rể bác – như thầy Nguyễn Quyền, thầy Đỗ Khắc Phương – vẫn giữ tình nghĩa sâu nặng, sẵn lòng đến tận nơi thăm hỏi, sẻ chia. Đặc biệt, GS.TS Đào Xuân Học – nguyên Hiệu trưởng Trường Đại học Thủy lợi, nguyên Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và PTNT – cũng đã đến tận nơi, lặng lẽ trao đi sự quan tâm chân thành. Đó không chỉ là nghĩa cử, mà còn là minh chứng sống động cho tình cảm của những người Thủy lợi – nghĩa tình, sâu sắc và trọn vẹn, nhất là trong lúc khó khăn.

Giữa những biến cố ấy, chị Phương Lâm – người con gái duy nhất – cũng đã rời Viện để chuyển về địa phương, vừa công tác tại Ban Quản lý dự án thủy lợi, vừa làm mẹ, làm chỗ dựa cho gia đình. Đó không phải là sự hy sinh, mà là lựa chọn lặng lẽ để giữ trọn vẹn một ngọn lửa truyền thống – không bằng lời hô hào, mà bằng chính đời sống thường ngày. Kiên cường, bền bỉ, không than thở – như chính ngành nghề mà họ đã chọn.

Nơi nguồn mạch không ngừng chảy

Khi được hỏi, có phải bác là người khuyên các con vào ngành này không, bác Văn chỉ cười nhẹ: “Bác không ép, nhưng bác hiểu nghề. Khi con thi đỗ nhiều trường, bác chỉ nói: nghề thủy lợi là nghề tử tế. Học đi con.” Câu nói ấy – giản dị, không phô trương – chính là lời mời gọi nhẹ nhàng mà có sức nặng hơn bất kỳ lời thuyết phục nào.

Với một người từng giữ nhiều vị trí quan trọng như Trưởng phòng Kế hoạch Sở Thủy lợi Tây Ninh, Giám đốc Ban Quản lý dự án hệ thống thủy nông Cầu Sơn, rồi Giám đốc các công trình đại tu khu đầu mối và hệ thống kênh mương thuộc nguồn vốn do Bộ Nông nghiệp và PTNT quản lý, bác Văn không chỉ là người truyền nghề, mà còn là người gìn giữ lặng lẽ một triết lý sống mang màu sắc thủy lợi: tận tụy, trách nhiệm, không khoa trương, nhưng luôn vững chãi trước mọi thử thách.

Nơi nguồn mạch không ngừng chảy

Và đến khi cháu Quang – thế hệ thứ ba – thì thầm với ông: “Con sẽ cố gắng để nối tiếp nghề của nhà mình”, chúng tôi tin rằng dòng chảy ấy sẽ không dừng lại.

Gia đình bác Văn không chỉ là ba thế hệ cùng học Thủy lợi. Đó là ba thế hệ cùng sống, cùng gìn giữ và lan tỏa tinh thần của người Thủy lợi. Mỗi người là một mắt xích, một viên gạch vững chắc trong hành trình kiến tạo ngành nước của đất nước – lặng thầm nhưng đầy tự hào.

Với họ, Thủy lợi không chỉ là ngành học. Đó là một nếp sống, một đạo nghĩa, một dòng nguồn không ngừng chảy – từ mái trường, ra công trường, và cả trong từng nhịp sống gia đình.

Bình Dương, Ảnh: NVCC

📌 𝐇𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐮̛́𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲

Bài viết này cũng là lời hưởng ứng chương trình xét tặng danh hiệu “Gia đình Thủy lợi” do Trường Đại học Thủy lợi phát động, nhằm tôn vinh những gia đình có truyền thống nhiều thế hệ học tập, công tác tại Trường.

 Đợt xét tặng diễn ra đến hết ngày 30/7/2025.

Thông tin chi tiết và hướng dẫn tham gia tại:
https://mylab.tlu.edu.vn/tin-tuc/thong-bao-xet-tang-danh-hieu-gia-dinh-28780