ANH NÓI NGHE EM
Dương Văn Bướm
Cựu sinh viên khoá 6, Nguyên Giám đốc Ttrung tâm ĐH2, Trường ĐHTL
Tặng các em sinh viên Thuỷ lợi
Anh muốn nói với em về những dòng sông Về những cánh đồng mênh mông sóng nước Khi lũ về trên cánh đồng đất quê ta … Anh muốn nói với em về những bãi phù sa Mỗi năm hai lần ngập úng Anh muốn nói với em về những vùng cát trắng Cây cối khô cằn, gió bụi quanh năm Yêu đất nước, em học nghề Thuỷ lợi Yêu con người, anh làm thầy giáo Hôm nay trên bục giảng này Anh nói với em về những công trình ngày mai xây dựng Anh giảng em nghe về “dòng không ổn định” Về “độ bền”, “độ lún” em ơi, Về tình yêu đất nước, con người … Bản thiết kế hôm nay có bàn tay em đóng góp Mai ra hiện trường em tổ chức thi công Công trình em xây là hiện thực hôm nay Cho đất nước thêm màu xanh hoa trái, Cho những cánh đồng vàng lúa bội thu, Và những chiều, khi hoàng hôn xuống, Điện lại bừng lên khắp nẻo làng thôn xóm Dòng than trắng không bao giờ cạn Cũng như nguồn thuỷ năng vô tận phải không em? Nhưng ta còn nghèo Bởi ta chưa làm được những điều trong dự án Học nữa đi em, ngày mai vào “trận đánh” Em phải là người cầm “vũ khí” trong tay Cây bút chì và quyển sách hôm nay Đang thai nghén bao công trình hiện đại Sau “Hoà Bình” là “Tạ Bú”, “Lô Gâm” Bao biến số của phương trình Em phải là người tìm ra cho được Để điều hoà đất, nước quê ta Cho đất nước mình thắm mãi màu xanh Màu của tình yêu, hy vọng … Cho đất nước ngày mai là một thiên đường Với cảnh đẹp bồng lai muôn màu sắc, Bởi ánh điện là vì sao không tắt Một chiều kia khi nắng khuất sau nương Em dạo mát bên bờ kênh nhịp bước Mắt vẫn hướng về tương lai phía trước Mà lòng em rạo rực má hồng tươi.
Phan Rang, 1978 |