Hai bài thơ: “Tâm sự với dòng sông quê hương” và “Xin trời đừng mưa”

HAI BÀI THƠ: “TÂM SỰ VỚI DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG” VÀ “XIN TRỜI ĐỪNG MƯA”


PGS. TS. Dương Văn Tiển, Cựu SV 9N, nguyên giảng viên Khoa Thủy Văn – Tài nguyên nước – Trường Đại học Thủy lợi. Tính đến nay Thầy đã có 37 năm giảng dạy cho các thế hệ học trò của Trường ĐHTL (từ khóa 12 đến khóa 48); tham gia làm tư vấn khảo sát thiết kế và xây dựng quy trình vận hành cho hàng chục công trình thủy lợi trên các miền của đất nước ta (như Thủy điện Nậm Tăng, Hồ chứaCà Giây, Hồ chứa Sông Rác…, các hệ thống thủy nông Thạch Nham, Ngũ Huyện Khê, Yaun Hạ v.v…); Thầy còn làm công tác quản lý đào tạo sau đại học của Trường ĐHTL (nguyên là Phó trưởng khoa rồi Trưởng khoa trong suốt 16 năm của Khoa SĐH). Đặc biệt Thầy còn sáng tác rất nhiều bài thơ hay về thủy lợi… Ban biên tập xin giới thiệu với độc giả một số bài thơ tiêu biểu của PGS. TS. Dương Văn Tiển….

 

 

Tâm sự với dòng sông quê hương

Sao bây giờ anh mới biết em,

Người của quê hương ta đó,

Dòng sữa mẹ nuôi ta có bài ca quan họ,

Có con sông Cầu nước chẩy lơ thơ…

Sông Cầu nước chẩy lơ thơ,

Hỏi sông có biết ai chờ đợi ai?

Sông ơi! Ta gặp một người,

Cái nhìn để nhớ, tiếng cười để thương.

Phải chăng người của quê hương,

Dẫu rằng chưa nói đã vương tơ lòng.

Hỡi sông bên đục bên trong,

Để người vừa gặp đã mong nhớ người.

Hỡi sông bên lở bên bồi,

Lòng ai cháy lửa đứng ngồi không yên…

Xin trời đừng mưa

Tiễn em vào chiều chủ nhật

Tiễn em đến tận nhà xe,

Nhớ thương nên muốn về quê theo người.

Người về thương nhớ đầy vơi,

Mênh mông mây gió xin trời đừng mưa…

 

Hà Nội, ngày 22 tháng 6 năm 2003