Bài thơ “Nỗi lòng em gái Cà Giây”

BÀI THƠ “NỖI LÒNG EM GÁI CÀ GIÂY”

Dương Văn Bướm – Cựu sinh viên khoá 6,  Nguyên Giám đốc Ttrung tâm ĐH2, Trường ĐHTL

 

 

 

Ni lòng em gái Cà Giây

Anh lại về quê em

Giữa đồng đất khô cằn

Cỏ vàng lá úa

Vùng Hải Ninh, Chợ Lầu, Phan Hiệp

Phan Rí Thành, Phan Hoà, Bình An

Cái nắng chói chang

Làm cho má em ửng hồng

Giọt mồ hôi lấm tấm

Tà áo Chăm bình dị thơ ngây

Em hỏi anh nơi đây

Có dòng sông Cà Giây

Sao quê em vẫn đói nghèo lam lũ?

Mùa mưa nước trắng đồng

Như Thuỷ Tinh nổi giận

Cuốn trôi cả mùa màng ra biển cả mênh mông

Từ đời ông, đến đời cha

Và cả đời em nữa

Vẫn đẵn măng rừng làm bữa thay cơm

Có phải anh là Sơn Tinh

Để tình em kết lòng chung thuỷ

Đắp đập, xây hồ chặn nước mùa mưa

Anh không phải là Sơn Tinh

Nhưng cũng làm được những điều em mong ước

Đưa nước về cho đồng ruộng quê em

Bởi nơi đây ngày xưa

Đã một thời anh “Bám dân, giữ đất”

Bây giờ anh đưa nước về

Cho đất sinh sôi

Cho ruộng lúa vàng thơm

Cho những cánh đồng bông nở trắng

Những vạt mía mượt mà

Cho mật ngọt tình yêu

Cho quê hương em hết đói nghèo lam lũ

Ơi em gái Hải Ninh

Chiều nay có ghé Chợ Lầu

Để anh nhắn tin về cho mẹ

Khởi công rồi: Hồ đập Cà Giây

Mơ ước bao đời nay đã đến

Cảm ơn Người, ôi Đảng quang vinh!