Bài thơ “Lên đường”

BÀI THƠ “LÊN ĐƯỜNG”

Phan Tư Trí – Cựu sinh viên lớp 11C, Trường ĐH .Thuỷ lợi

 

 

Ban chấp hành Đoàn cùng lãnh đạo Nhà trường tại nơi sơ tán (Lục Nam – Hà Bắc)

 

   LÊN ĐƯỜNG

Ta gập quyển “Cơ lý thuyết”

Nghe bồi hồi xao xuyến làm sao

Từng trang sách gió còn đưa lất phất

Như những bàn tay khe khẽ vẫy chào

Sách đã cùng ta những ngày sơ tán

Bên ngọn đèn dầu, mái lán yêu thương

Ta ướp ước mơ trong từng trang sách

Cả những cánh hoa mang hương núi, hương rừng

Nghe thác đổ thấy ngày mai điện sáng

Từng khúc sông trở giấc hoá Thác Bà

Đất nước đẹp thêm mỗi ngày, mỗi tháng

Những công trình từ trang sách đi ra

Sách đã cùng ta những ngày trở lại

(Lũ ác điểu bị quét khỏi trời ta)

Nhưng miền Nam từng giờ bom vẫn dội

Tổ quốc còn đau trong mỗi nếp nhà

Sách lại ôm tròn thêm mơ ước

Tiếng súng diệt thù gọi ta chiến trường xa

Ta đã hiểu giữ và xây đất nước

Quyện với nhau như lời – nhạc một bài ca

Chiến trường bỗng trở thành trang sách

Hai trang sách cùng mơ ước lung linh

Nhưng ta hiểu trang nào nên học trước

Nên Trường Sơn rộn rã bước quân hành

Sách tạm gấp, còn ước mơ vẫn mở

Nâng bước ta trên mọi nẻo đường

Và bờ suối hoa rừng chợt nở

Bát ngát hồn người lính tiền phương

              

                          Tháng 8 / 1971