Thái Thị Trang |
Chuyến tàu đêm đã đưa con ra Hà Nội Xa mái ấm gia đình con đã sống bấy lâu Tiếng con tàu xình xịch suốt đêm thâu Hay chính trái tim con rộn lên khi xa bố mẹ Chuyến tàu đêm đã đưa con ra Hà Nội Xa rời quê hương nhưng có mái trường con yêu quý Trường Đại học Thủy Lợi thân yêu!! Nơi đây đã cho con biết bao điều thú vị Dạy con nên người và rèn ý chí cho con Con luôn thấy tự hào về mái trường đã chọn Vì nơi đây có trái tim và nhiệt huyết của cô thầy. Dù xa nhà gần ba trăm cây số Nhưng ở nơi đây con vẫn tìm thấy tình yêu Bố mẹ ơi! Mỗi buổi chiếu khi hoàng hôn buông xuống Đi dạo một mình nhưng con chẳng thấy cô đơn Vì con yêu cỏ cây, hoa, lá khắp sân trường Nhớ bố mẹ nhưng con dặn lòng: “Thôi không khóc!” Vì bên con luôn có thầy cô, bạn bè và lớp học Thầy cô dạy con đắp đập, đắp đê Đem dòng nước mát lành chảy khắp cánh đồng quê Con yêu lắm! Mái trường Thủy Lợi! Nơi đây đã cho đời bao kỹ sư tài giỏi Và cũng sẽ cho con ánh sáng của tương lai Ngày hôm qua, ngày hôm nay và đến cả những ngày mai Con luôn tự hào khi nhắc đến tên trường Thủy Lợi! Ôi! Mái trường Thủy Lợi thân yêu!!! Thơ có lẽ không dài nhưng tình yêu trường trong tôi nhiều hơn thế! Từ miền quê xa xôi đi học tôi đã mang theo cả tình yêu quê nhà, bố mẹ, nỗi nhớ, sự cô đơn, những buồn vui, thành công cũng như khó khăn trong học tập và cuộc sống. Cũng có thể vì thế mà tôi đã thực sự yêu quý mái trường Thủy Lợi, yêu trường để tôi vơi đi nỗi nhớ nhà, nhớ bố mẹ; yêu trường để tôi có thể học tốt hơn nhưng cũng có thể yêu trường đơn giản chỉ vì tôi yêu nó! Trái tim bạn có thể chất chứa muôn vàn tình yêu thương và tôi nghĩ rằng, thật tuyệt vời nếu nơi ấy có tình yêu trường Thủy Lợi của chúng ta. Bạn hãy yêu trường bằng chính trái tim, sự tự hào và chính những cố gắng trong học tập và cuộc sống, để tất cả sinh viên trường chúng ta sẽ xứng đáng là những kỹ sư của trường Đại học Thủy Lợi thân yêu! Thái Thị Trang
|