[Bài viết số 2 – “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢’𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲”] Trong dòng chảy hơn nửa thế kỷ của Trường Đại học Thủy lợi, có những con người lặng lẽ nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, góp phần nuôi dưỡng và lan tỏa giá trị truyền thống. Thầy giáo Đỗ Khắc Phương là một người như thế – một người thầy, một người nghệ sĩ, một người cha – mà cuộc đời gần như đã quyện chặt với ngôi trường này như một định mệnh.
Bén duyên với Thủy lợi từ năm 1967 khi còn là sinh viên Khóa 9 – Khoa Công trình, thầy Phương đến từ miền quê Kim Sơn – Ninh Bình mang trong mình nét chất phác, tinh thần học tập tự lập và lòng yêu nghề thầm lặng. Những năm tháng tham gia quân ngũ tại đơn vị tên lửa đoàn Sông Đà (1970–1975), không trường lớp bài bản nào, không giáo trình âm nhạc nào chính thống, nhưng lại là thời gian định hình trong thầy một đời sống nội tâm sâu sắc, một tâm hồn yêu nghệ thuật và một cách nhìn thế giới giàu cảm xúc. Nhờ có cơ hội gần gũi với các nhạc sĩ Huy Du, Nguyễn Đức Toàn…, thầy đã âm thầm hun đúc cho mình khả năng cảm âm, viết nhạc, phổ lời – như một dòng chảy ngầm không hối thúc, nhưng đủ mạnh mẽ để âm vang suốt nhiều thập kỷ sau đó.
Gia đình thầy Đỗ Khắc Phương
Mười năm sau ngày đầu tiên đặt chân vào giảng đường, thầy chính thức trở thành cán bộ giảng dạy của Trường với vai trò là giảng viên Bộ môn Sức bền kết cấu – Khoa Công trình. Nhưng có lẽ, đóng góp của thầy không chỉ nằm trong bài giảng hay giáo trình kỹ thuật, mà còn lan tỏa mạnh mẽ ở đời sống văn hóa tinh thần. Là Phó Bí thư Đoàn Trường, Phó Chủ tịch Công đoàn, Trưởng Ban Văn thể – những vai trò đòi hỏi một người vừa năng động, vừa sâu sắc, thầy Phương đã chứng minh rằng: người thầy không chỉ dạy chữ, mà còn thắp lửa – bằng niềm vui, bằng âm nhạc, bằng cả trái tim.
Và có lẽ, không bài viết nào về thầy có thể thiếu bài hát “Tự hào Trường Đại học Thủy lợi thân yêu” – một ca khúc được thầy viết trong dịp kỷ niệm 45 năm thành lập Trường. Đó không phải là tác phẩm đặt hàng, càng không phải là sản phẩm của những phút toan tính. Thầy kể, đó là một ngày như mọi ngày, chỉ khác là trong lòng dâng lên cảm xúc tự hào mãnh liệt, và từ đó, giai điệu như tự tìm đến, lời hát như tự ngân lên trong lòng. Chính vì được viết ra từ trái tim, bài hát ấy vẫn ngân vang mãi như tiếng nói sâu thẳm của một người đã chọn yêu và ở lại – trọn đời – với ngôi trường này.
Bài hát “Tự hào Trường Đại học Thủy lợi thân yêu” do thầy sáng tác hiện đang là bài hát truyền thống của Trường
Điều khiến người ta cảm phục ở thầy không chỉ là những gì thầy làm, mà là cách thầy sống. Ở tuổi ngoài bảy mươi, thầy vẫn có mặt trong các hoạt động của sinh viên, vẫn say mê dõi theo từng bước phát triển của Trường, vẫn lặng lẽ tiếp lửa cho thế hệ sau bằng sự tận tụy và khiêm nhường. Đó là một kiểu yêu bền bỉ, không phô trương, nhưng bám rễ rất sâu – như cây cổ thụ trồng giữa sân trường, chẳng ồn ào mà che mát biết bao thế hệ đi qua.
Thầy không chỉ sống một cuộc đời Thủy lợi cho riêng mình, mà còn gieo truyền thống ấy cho cả gia đình – một cách rất tự nhiên, như dòng chảy từ nguồn chảy về biển cả. Vợ thầy – cô Đoàn Ngọc Dung – là cựu sinh viên lớp 15T1, Khoa Công trình. Con gái – Đỗ Phương Hà – học lớp 41C1, con trai – Đỗ Đoàn Dũng – lớp 49C1, và đặc biệt, con rể – anh Lại Minh Đạo – cũng là sinh viên lớp 45C2, cùng thuộc Khoa Công trình. Một gia đình – năm lớp học trò – chung một mái trường, một ngành học, một niềm tự hào.
Khi được hỏi có từng “định hướng” cho các con theo học Trường, thầy cười: “Nguyện vọng một vẫn là Thủy lợi chứ còn gì nữa!” – một câu trả lời vừa dí dỏm, vừa đầy xúc động. Vì chỉ có người thật sự yêu và tin mới có thể vững vàng như thế khi trao niềm tin cho thế hệ kế tiếp. Gia đình ấy – không cần bảng vàng danh dự – cũng đã đủ trở thành một di sản sống động trong lòng Trường, minh chứng rằng Thủy lợi không chỉ đào tạo kỹ sư, mà còn là nơi khơi nguồn văn hóa, hun đúc nhân cách và kết nối những thế hệ bằng sự thủy chung sâu sắc.
Có những người, khi họ rời đi, để lại khoảng trống. Nhưng cũng có những người, ngay cả khi chưa đi đâu cả, họ đã là một phần không thể thiếu trong ký ức tập thể. Thầy Đỗ Khắc Phương là một người như thế. Và sẽ còn rất lâu nữa, mỗi khi nhắc đến truyền thống Thủy lợi – người ta vẫn sẽ nhớ về thầy như một biểu tượng không lời, một bài ca dịu dàng, một “dòng sông ký ức” vẫn lặng lẽ chảy trong trái tim bao thế hệ.
Bình Dương, Ảnh NVCC
📌 𝐇𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐮̛́𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢‘𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲”
Bài viết này cũng là lời hưởng ứng chương trình xét tặng danh hiệu “Gia đình Thủy lợi” do Trường Đại học Thủy lợi phát động, nhằm tôn vinh những gia đình có truyền thống nhiều thế hệ học tập, công tác tại Trường.
Đợt xét tặng diễn ra đến hết ngày 30/7/2025.
Thông tin chi tiết và hướng dẫn tham gia tại:
https://mylab.tlu.edu.vn/tin-tuc/thong-bao-xet-tang-danh-hieu-gia-dinh-28780