Nghĩa Phương đồi núi chập trùng,
Nhớ về Hà Bắc tuổi chừng đôi mươi
Trải hơn bốn chục năm rồi
Sinh viên vất vả tiếng cười ròn tan.
Bốn năm sơ tán trên ngàn,
Chăn chiên ổ dạ lại càng nhớ lâu
Trồng rau trồng sắn trồng bầu,
Lắng nghe thầy giảng hiểu sâu từng trình.
Cây đa Rùm nhớ đinh ninh,
Quán chè cô Thước ta mình nghỉ chân
Suối Mỡ, Đá Vách trăng ngân,
Ao sen Bãi viện trong ngần tiếng ca.
Dặm trường đất nước đi qua,
Lục Nam thay đổi hài hòa đẹp hơn.
Dốc Sàn đường nhựa hết trơn,
Ba gò điện sáng đẹp hơn nhiều lần,
Thầy trò dân bản tình thân,
Nghĩa Phương nắng đẹp mười phần rộn vui.
Nghĩa Phương 18/10/2009